Thơ Về Quê Hương – Hãy Cùng Trở Về Bên Nhau

Thơ Về Quê Hương Ngắn

những bài thơ về chủ đề quê hương đất nước
Hình ảnh làng quê bình dị luôn khiến mọi người phải xao xuyến, nhớ về quê hương

Chào các bạn! Hôm nay mình muốn chia sẻ với các bạn những tác phẩm thơ đặc sắc về quê hương đất nước. Những bài thơ này không chỉ đẹp mắt mà còn mang đến những cảm xúc sâu lắng về tình yêu quê hương, dân tộc và đất nước. Cùng nhau trở về bên nhau, lắng nghe những tình cảm chân thành và nhớ mãi không quên về quê hương thân yêu.

1. Thơ 4 chữ về quê hương đất nước

1.1 Quê tôi

Sáng tác: Sưu tầm

“Ai về cù lao
Biển xanh tươi thắm
Cỏ cây xanh mượt
Dịu dàng thân quen

Đẹp lắm quê ta
Em ơi hãy đến
Góc phố nhỏ nhoi
Hoàng hôn đẹp lắm.

In sâu ký ức
Không thể nào mất
Là tình quê hương
Mãi nhớ xa xăm

Năm nao còn giặc
Ong đến từng bầy
Phải chăng như tiếng
Quân thù hét la.

Rồi sau mỗi trận
Sang bằng chiến địa
Tiêu diệt cả đàn
Un trong máu lửa

Vùng quê anh dũng
Xưa nay vẫn thế.”

Bài thơ này nói về khung cảnh hoàng hôn tuyệt đẹp nơi cù lao – quê hương của tác giả. Những dòng hồi tưởng về thời chiến tranh còn đậm sắc một thời. Tác giả muốn bày tỏ tình yêu tha thiết đối với quê hương và sự kính trọng đối với người lính đã dũng cảm chiến đấu để mang đến hòa bình cho vùng quê như hiện tại.

1.2 Vẽ quê hương

Sáng tác: Định Hải

Bút chì xanh đỏ
Em gọt hai đầu
Em thử hai màu
Xanh tươi, đỏ thắm

Em vẽ làng xóm
Tre xanh, lúa xanh
Sông máng lượn quanh
Một dòng xanh mát

Trời mây bát ngát
Xanh ngắt mùa thu
Xanh màu ước mơ…

Em quay đầu đỏ
Vẽ nhà em ở
Ngói mới đỏ tươi
Trường học trên đồi

Em tô đỏ thắm
Cây gạo đầu xóm
Hoa nở chói ngời
A, nắng lên rồi

Lá cờ Tổ quốc
Bay giữa trời xanh…

Danh sách những bài thơ hay về quê hương đất nước không thể bỏ qua bài thơ này của tác giả Định Hải. Bài thơ lấy 2 màu sắc đỏ và xanh làm chủ đạo. Màu xanh hiện lên qua những bức vẽ của bạn nhỏ về lũy tre, đồng lúa, bầu trời, dòng sông. Điểm xuyến vào đó là màu đỏ gắn với mái ngói của ngôi nhà, những đóa hoa gạo đầu xóm, với lá cờ tổ quốc.

1.3 Bảo Lộc quê tôi

Sáng tác: Sưu tầm

Bảo Lộc quê tôi
Nó đẹp nhất tỉnh
Có thác nước Đambri
Có hồ Bảo Lộc

Xem thêm  Hướng dẫn Gửi ảnh từ iPhone sang Android bằng Bluetooth

Bảo Lộc niềm vui
Bảo Lộc con người
Cái gì cũng đẹp
Tôi yêu Bảo Lộc.

Đây là một bài thơ về quê hương đất nước ngắn nói về địa danh Bảo Lộc. Bảo Lộc là một huyện thuộc tỉnh Lâm Đồng, nổi tiếng gần xa với thác nước Đambri hùng vĩ. Bài thơ ca ngợi cảnh vật thiên nhiên đẹp đẽ và tinh thần mến khách của người dân Bảo Lộc, từ đó thể hiện tình yêu sâu sắc của tác giả dành cho quê hương mình.

1.4 Hạt gạo làng ta

Sáng tác: Trần Đăng Khoa

Hạt gạo làng ta
Có vị phù sa
Của sông Kinh Thầy
Có hương sen thơm
Trong hồ nước đầy
Có lời mẹ hát
Ngọt bùi đắng cay…

Hạt gạo làng ta
Có bão tháng bảy
Có mưa tháng ba
Giọt mồ hôi sa
Những trưa tháng sáu
Nước như ai nấu
Chết cả cá cờ
Cua ngoi lên bờ
Mẹ em xuống cấy…

Có thể nói, Hạt gạo làng ta là bài thơ hay về tình yêu quê hương đất nước không ai không biết. Bài thơ của tác giả Trần Đăng Khoa còn được phổ nhạc và trở thành ca khúc thiếu nhi rất được yêu thích.

Bài thơ lồng ghép những hình ảnh về quá trình làm ra gạo, từ phù sa của sông, đến hồ sen thơm ngát, những cơn bão tháng bảy, cơn mưa tháng ba, từ đó gợi nhớ đến nỗi vất vả của người nông dân khi làm ra những hạt gạo quý giá.

1.5 Quê hương của tôi

Sáng tác: Sưu tầm

Quê hương của tôi
Một màu xanh xanh
Của rặng tre già
Đung đưa trước gió.

Quê hương của tôi
Những ngày trưa hè
Người người tấp nập
Gặt từng bông lúa.

Quê hương của tôi
Có dòng sông Tích
Nước chảy bốn bề
Cá bơi tung tăng.

Quê hương của tôi
Đẹp đến vô ngần
Tôi mến, tôi yêu
Quê hương Cần Kiệm.

Tác giả tận hưởng khoảng thời gian buổi trưa hè khi đang nhìn ngắm vẻ đẹp của làng quê. Thông qua những câu thơ, quê hương của tác giả hiện lên thật yên bình và tràn đầy màu sắc, với những rặng tre già xanh mát, những bông lúa chín vàng, những đàn cá bơi tung tăng trong dòng sông Tích.

2. Thơ 8 chữ về quê hương đất nước

2.1 Quê hương tôi

Sáng tác: Tế Hanh

Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
Tỏa nắng xuống lòng sông lấp loáng.
Chẳng biết nước có giữ ngày, giữ tháng
Giữ bao nhiêu kỉ niệm giữa dòng trôi?
Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi!
Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ
Sông của quê hương, sông của tuổi trẻ
Sông của miền Nam nước Việt thân yêu
Khi bờ tre ríu rít tiếng chim kêu
Khi mặt nước chập chờn con cá nhảy
Bạn bè tôi tụm năm tụm bảy
Bầy chim non bơi lội trên sông
Tôi giơ tay ôm nước vào lòng
Sông mở nước ôm tôi vào dạ
Chúng tôi lớn lên mỗi người mỗi ngả
Kẻ sớm khuya chài lưới bên sông
Kẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồng
Tôi cầm súng xa nhà đi kháng chiến
Nhưng lòng tôi như mưa nguồn, gió biển
Vẫn trở về lưu luyến bên sông
Tôi hôm nay sống trong lòng miền Bắc
Sờ lên ngực nghe trái tim thầm nhắc
Hai tiếng thiêng liêng, hai tiếng “miền Nam”
Tôi nhớ không nguôi ánh nắng màu vàng
Tôi quên sao được sắc trời xanh biếc
Tôi nhớ cả những người không quen biết…
Có những trưa tôi đứng dưới hàng cây
Bỗng nghe dâng cả một nỗi tràn đầy
Hình ảnh con sông quê mát rượi
Lai láng chảy lòng tôi như suối tưới
Quê hương ơi! Lòng tôi cũng như sông
Tình Bắc Nam chung chảy một dòng
Không gành thác nào ngăn cản được
Tôi sẽ lại nơi tôi hằng mơ ước
Tôi sẽ về sông nước của quê hương
Tôi sẽ về sông nước của tình thương…”

Xem thêm  Ca Dao Tục Ngữ: Lòng Biết Ơn - Khát Vọng Thấu Hiểu Về Cuộc Sống

Bài thơ viết về quê hương đất nước của nhà thơ Tế Hanh là một tác phẩm không thể bỏ qua khi cho bé học thơ 8 chữ. Dù hiện tại đã sinh sống tại miền Bắc, nhưng nỗi nhớ quê hương, nhớ miền Nam của tác giả vẫn luôn hiện hữu. Hai câu thơ “Tình Bắc Nam chung chảy một dòng / Không gành thác nào ngăn cản được” là lời khẳng định rằng dân tộc Việt Nam là một, không ai có thể chia cắt và ngăn cản Việt Nam đoàn tụ.

2.2 Chợ quê

Sáng tác: Phạm Hùng

Đàn gà nhỏ ngẩn ngơ tìm bóng Mẹ
Cụm dong riềng xơ xác lá chiều qua!
Bãi đất trống nơi đầu làng rộn rã
Khi giọt sương vẫn còn đọng trên cành

Quê tôi đấy mỗi ngày phiên tháng chạp
Rất ồn ào đẩy nhịp sống thêm nhanh.
Tiếng cười nói rộn ràng gây náo nhiệt
Người hỏi mua, kẻ mời bán không ngừng

Quả bưởi lớn còn nguyên cành vàng ruộm
Buồng chuối kìa cao phải đến ngang lưng.
Mớ cải bẹ nom mỡ màng xanh mướt
Củ su hào nguyên phấn trắng tròn xoe

Cà chua đỏ nhìn mịn màng căng mọng
Những mớ hành đâu kém nõn nà khoe.
Cành ly trắng đang vươn mình kiêu hãnh
Gốc đào phai trổ lộc biếc mượt mà

Những bông cúc luôn nhẹ nhàng êm dịu
Những đóa hồng lại đài các kiêu sa.
Mấy đứa trẻ mon men ngồi xem chữ
Cụ đồ già mài mực hạ tứ thơ

Cô bán vải luôn mồm rằng lụa tốt
Mấy chàng trai thấy gái đẹp… lượn lờ.
Lon thúng nếp Mẹ đong về gói bánh
Bán đôi gà, mua thịt lợn làm nhân

Vài ký đỗ, cân miến cùng hoa quả
Ồ thì ra… Tết Nguyên Đán đã gần.
Những ký ức của một thời con trẻ
Chờ bánh chưng, mong áo mới… ùa về

Vẫn xuôi ngược giữa dòng đời hối hả
Nay đắm chìm trong một góc chợ quê.

Bài thơ Chợ quê là những dòng tâm sự của tác giả khi nhìn ngắm cảnh vật quê hương vào dịp Tết đến. Mọi người ai cũng hối hả, phiên chợ quê bắt đầu khi những giọt sương vẫn còn đậu trên cành cây.

Xem thêm  Ciprothepharm: Chìa khóa để chữa trị mọi bệnh nhiễm trùng

Xuyên suốt bài thơ là những hình ảnh đặc trưng của không khí Tết như: lá dong riềng, buồng chuối, gốc đào, sạp viết chữ của cụ đồ…, khiến người đọc như chìm vào không khí chuẩn bị Tết cùng mọi người trong bài thơ.

2.3 Tổ quốc nhìn từ biển

Sáng tác: Sưu tầm

Nếu Tổ quốc đang bão giông từ biển
Có một phần máu thịt ở Hoàng Sa
Ngàn năm trước con theo cha xuống biển
Mẹ lên rừng thương nhớ mãi Trường Sa

Đất Tổ quốc khi chập chờn bóng giặc
Các con nằm thao thức phía Trường Sơn
Biển Tổ quốc chưa một ngày yên ả
Biển cần lao như áo mẹ bạc sờn

Nếu Tổ quốc hôm nay nhìn từ biển
Mẹ Âu Cơ hẳn không thể yên lòng
Sóng lớp lớp đè lên thềm lục địa
Trong hồn người có ngọn sóng nào không…

Bài thơ là lời trăn trở của một người con đất Việt về những giông bão đang ập đến tổ quốc nơi biển xa. Những giông bão ấy đã khiến nhiều người nằm lại tại Hoàng Sa, Trường Sơn. Điểm nổi bật của bài thơ là lồng ghép hình ảnh Lạc Long Quân – Âu Cơ đưa con xuống biển, lên rừng vô cùng sâu sắc.

2.4 Nơi tôi sinh ra

Sáng tác: Sưu tầm

Nơi tôi sinh Tây Ninh làng quê nhỏ
Không ồn ào náo nhiệt quá ai ơi
Những con đường mòn lối bước chân đi
Người qua lại ngược xuôi lặng lẽ.

Nơi tôi sinh Tây Ninh làng quê nhỏ
Từng con người đều thấy rất thân quen
Phiên chợ thành ồn ã buổi chiều hoen
Đêm đèn sáng thả hồn theo làn gió.

Nơi tôi sinh con phố ngắn và hẹp
Thường rộn rã những buổi sáng, chiều hôm
Hàng quán mọc lổn nhổn lấn ra đường
Người lao động quen ngửi mùi khói bụi.

Nơi tôi sinh con ngõ thật là nhỏ
Chỉ dài chừng hai chục bước chân
Ngõ thì thấp nhà lại phải cao lên.
Để tránh bị lụt mỗi mùa mưa bão tới.

Nơi tôi sinh con ngõ thật là nhỏ
7,8 gia đình hoà thuận sống bên nhau
Người lao động nghèo chủ yếu là chân tay
Sống giản dị giàu tình thương đồng loại.
Nhà tôi ở nơi bình dị đó đấy…

Bài thơ Nơi tôi sinh ra là những dòng thơ dí dỏm kể về ngôi làng nhỏ của tác giả tại Tây Ninh. Nơi đây không hề ồn ào, náo nhiệt, cũng không có đường xá rộng rãi, nhà cửa khang trang. Dù vậy, con người nơi đây dường như không hề để tâm đến những điều thiệt thòi ấy. Những con ngõ nhỏ có 7,8 gia đình sinh sống vẫn rất hòa thuận, ai cũng sống giản dị, đùm bọc lẫn nhau là điều khiến tác giả càng thêm yêu quý làng quê của mình.

3. Các bài thơ lục bát về quê hương đất nước

3.1 Về Làng

Sáng tác: Phạm Hương Giang

Về làng đi dọc triền đê
Mùi thơm lúa chín hương quê ngọt ngào
Say cảnh mặt trời lên cao
Dừng chân cùng bước ghé vào tán cây

Gió đồng thanh mát hây hây
Cò trắng bay lả tràn đầy mộng mơ
Phong cảnh đẹp đến thẫn thơ
Để người xa xứ ngẩn ngơ nhớ nhà.

Mục nhập này đã được đăng trong Blog. Đánh dấu trang permalink.